Giới thiệu Sách - Tự Truyện Michael Carrick - Giữa Những Lằn Ranh
Nhà Cung Cấp Gieobooks
Tác giả Michael Carrick
Người Dịch Việt Cường
Nhà xuất bản NXB Hà Nội
Năm xuất bản 2019
Trọng lượng (gr) 250
Kích Thước Bao Bì 16 x 24 cm
Số trang 468
Hình thức Bìa Mềm
Tôi không chỉ chơi bóng cho Manchester United. Tôi sống vì đội bóng. Cả đời tôi gắn liền với nơi này. Dù tôi làm gì hay đi tới đâu, Manchester United luôn ở trong tâm trí và trái tim tôi. Tôi yêu và đón nhận thách thức mà Manchester United đặt ra cho mình. Bạn biết đấy, đã chơi cho đội bóng vĩ đại này thì phải sẵn sàng chấp nhận thực tế là ở đấy không bao giờ có những lối thoát dễ dàng. Mức độ áp lực và kỳ vọng đều cao ngất ngưởng. Một vài cầu thủ vượt qua được và tận hưởng thực tế đó, một số khác thì không. Rất khốc liệt.
Tôi từng nghĩ rằng mình là một người tận tâm trước khi tới United, nhưng hóa ra không phải. Thứ Hai, ngày 31 tháng 7 năm 2006, là ngày mà cuộc đời của tôi vĩnh viễn thay đổi, bắt đầu với việc gia nhập một trong những đội bóng vĩ đại nhất trên thế giới. Câu chuyện về Manchester United là câu chuyện về các huyền thoại - Những đứa trẻ của Busby, Thảm họa hàng không Munich, George Best, Sir Bobby Charlton, Bryan Robson, Thế hệ ’92, Sir Alex Ferguson, Cú ăn ba ’99, và còn nhiều nữa. Lịch sử, truyền thống và văn hóa đã biến Old Trafford thành một nơi đặc biệt. Vừa tới từ Tottenham Hotspur, tôi lập tức bị sức mạnh và sự lãng mạn của Manchester United cuốn đi, để rồi chính thức bước vào một cuộc phiêu lưu mà tôi từng không bao giờ dám mơ tới. Tôi là một trong số ít những người may mắn được đại diện cho đội bóng tuyệt vời này, nhưng tôi chưa từng một lần xem đặc ân ấy là điều mặc nhiên. Tôi hy sinh rồi hy sinh và lại hy sinh để có thể làm được tốt nhất trong khả năng của mình. Đấy là trách nhiệm mà tôi luôn mang theo với niềm tự hào.
---
Chơi bóng có thể chưa bao giờ là một lựa chọn đối với tôi. Tôi có thể đã phải dành cả cuộc đời trên xe lăn. Khi mới sinh, hai đầu gối của tôi dính vào nhau và các bàn chân thì bị dẹt. Bác sỹ ở Wallsend, nơi tôi lớn lên, sợ rằng khi bắt đầu phát triển, tôi sẽ không thể đi lại hay chạy nhảy bình thường được, nên họ muốn tiến hành phẫu thuật. Bố mẹ tội nghiệp của tôi ngồi trong văn phòng của bác sỹ phẫu thuật, vật lộn với câu hỏi quá hóc búa - phẫu thuật, hay là cứ để vậy và hy vọng khi lớn lên tôi sẽ trở lại bình thường? Không dễ mà đưa ra quyết định. Nhưng ngay khi bác sỹ nói về việc ca phẫu thuật chỉ có một phần hai khả năng thành công, và tôi vẫn có nguy cơ phải ngồi xe lăn, bố mẹ tôi lập tức trả lời, “Không đời nào, rủi ro như thế là không đáng.” Rồi họ đưa tôi về.
Tạ ơn Chúa vì bố mẹ đã quyết định ngừng ý định phẫu thuật. Khi lớn lên, đầu gối của tôi vẫn hơi bị chụm vào, bàn chân vẫn hơi nông, nhưng tôi vẫn chạy được bình thường. Mà còn chạy nhanh cơ! Sau vài năm tôi tới gặp một chuyên gia về bàn chân để xem có thể tìm kiếm sự hỗ trợ từ các thiết bị chỉnh hình hay không. Vị chuyên gia sau khi kiểm tra kỹ đã nói rằng hông của tôi cũng bị hẹp một cách bất thường. Việc bị chụm gối gây ra cho tôi một số vấn đề, gót Achilles yếu và đại loại thế, nhưng chưa bao giờ ngăn được tôi chơi bóng. Bóng đá luôn là cuộc sống của tôi. Ngay từ khi còn chập chững, tôi đã dính chặt với trái bóng, nếu không đá thì cũng mang nó đi khắp nơi. Ngay cả khi được đưa vào một cửa hàng đồ chơi, thì kiểu gì tôi cũng đi ra với một kiểu bóng nào đó.
Giá CRDT